Trên ngọn đồi phủ đầy tuyết trắng, cô gái nhẹ nhàng đặt bước chân trên lớp tuyết mịn màng. Gương mặt trầm u buồn, ánh mắt mơ màng nhìn về phía xa xăm. Trong không khí lạnh lẽo của mùa đông, cô nhớ đến hình bóng anh - vị thần mùa đông với ánh sáng lạnh lùng như cơn gió băng. Anh đã đến bên cô như một phép màu, che cho cô khỏi cảm giác lạc lõng, cô đơn nhưng rồi anh cũng biến mất như cơn gió thoáng qua, chỉ để lại cô đơn và hoang vắng hơn.
Vào một ngày đông giá buốt, khi cảm xúc của cô đổ vỡ như những tảng băng tan chảy dưới nắng, anh xuất hiện trước mắt cô. Mặc dù trái tim cô muốn tránh né và cảm thấy sợ hãi, nhưng ánh mắt lạnh lùng của anh lại khiến cô không thể rời mắt. Hai tâm hồn đồng điệu nhưng cách biệt bởi thời gian và không gian, liệu rằng tình yêu của họ có thể vượt qua mọi khó khăn, hay sẽ tan vỡ như những hạt tuyết rơi, cứng rắn và lạnh lẽo?