Trên con đường rợp bóng xanh mơ màng, Inuyasha buổi chiều bắt gặp Kagome ngồi ở gốc cây, mái tóc dài mềm mại dịu dàng bay trong gió. Ánh nắng chiều nhẹ nhàng buông sáng lung linh trên cánh rừng, tạo nên bức tranh tuyệt đẹp hơn cả mọng chưa khiến Inuyasha ngẩn ngơ. Anh bước đến gần, trái tim như được hạnh phúc lấp đầy khi gặp gỡ ánh nhìn ấm áp của Kagome, bức tranh sống động đó trong lòng anh rực lên tình yêu chưa từng nhận ra.
"Kagome..." Inuyasha gọi một cách truyền cảm, ánh mắt sâu thẳm của anh lấp lánh hạnh phúc. Kagome quay người đến, ánh mắt hai người đắm chìm trong nhau như giữa biển cả bao la. Những câu chuyện ngắn, những khoảnh khắc lãng mạn như dấu chân trên cát, giữa họ dần biến thành những dòng phim ngắn kỳ diệu, kỳ lạ và đong đầy hồn nhiên tuổi thanh xuân. Hai con người hẹn hò hạnh phúc nhân gian, từng giọt sương buổi sáng đều kể lên tình yêu vĩnh cửu, đẹp đẽ như chính tình yêu của họ.