Trong căn phòng nhỏ xinh, ánh nắng chiều len lỏi qua từng kẽ cửa sổ, làm tôn lên vẻ dịu dàng của cảnh quan ngoại ô. Kusakabe ngồi trên giường, nhìn đồng hồ trên tay một cách trầm ngâm. Sajou bước vào, gương mặt trầm tính nhưng chứa đựng một ánh sáng lấp lánh nào đó.
"Anh... anh không muốn rời xa em," Kusakabe nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm.
Sajou nhếch môi, đằng sau ánh mắt điều chỉnh kỹ thuật, trái tim anh đang sôi sục. "Em cũng vậy, Kusakabe. Chúng ta không thể để khoảng cách chia lìa chúng ta một lần nữa."
Hai người đối nhau, dường như đang đưa ra một quyết định quan trọng. Rồi, khi bàn tay của họ chạm nhau, sẽ có điều gì xảy ra? Sinh tử! Một tiếng rên nhẹ phát ra, rồi họ cười sảng khoái.
"Em ghê gớm thật đấy, Sajou!" Kusakabe nói, ánh mắt lấp lánh như chưa bao giờ.
"Còn anh mới là người thú vị đó, Kusakabe," Sajou đáp lại, tay đặt lên trái tim anh, nơi chứa đựng cả thế giới của họ.