Trên con đường mòn u ám, Tomoko đứng trước bức tường đá vững chãi, nhìn thẳng vào mắt người đàn ông đứng đó với vẻ mặt bí hiểm. "Tôi biết bạn giấu điều gì đó về cái chết của tôi," cô nói, giọng nói đầy sức mạnh nhưng cũng không thiếu sự yếu đuối.
Người đàn ông cười khẩy, ánh mắt sáng lên như ngọn lửa. "Bạn đã đến đúng nơi, Tomoko. Đây là thế giới của những vết thương chưa lành, những bí mật chưa được khám phá."
Tomoko bước về phía bức tường đá, vuốt nhẹ trên mặt viên đạn đã cắm sâu vào nó. Những hồi ức đau buốt như những cơn gió lạnh kéo qua. "Anh ấy không phải kẻ giết người duy nhất, phải không?" cô hỏi, ánh mắt tìm kiếm câu trả lời trong đáy mắt người đàn ông.
Người đó gật đầu, mái tóc đen như màu đêm phủ lên khuôn mặt. "Sự thật không đơn giản như bạn nghĩ, Tomoko. Có những bí mật chờ được phơi bày, và có những quyết định sẽ phải được đưa ra."
Tomoko nhấn chặt đôi môi, bước về phía bức tường đá nhưng bỗng dưng bức tường biến mất, thay vào đó là một cánh cổng bí ẩn dẫn vào bóng tối không lối ra. "Hãy tiếp tục hành trình của mình, Tomoko. Sự thật sẽ không phải là điều bạn mong đợi," người đó nói, giọng nói lạnh lùng như cơn gió đông đang kéo tới.
Tomoko bước vào cánh cổng, sẵn sàng khám phá mọi bí mật, sẵn sàng đối mặt với những yếu tố kinh hoàng trong quá khứ và hiện tại. Vì cuộc hành trình này không chỉ để tìm câu trả lời cho cái chết của mình, mà còn để khám phá bản chất thật sự của con người, của tình yêu, và của sự phản bội.