Trên bàn là một tờ giấy rơi, nơi đó chúng tôi trở thành một. Ayano nhìn chằm chằm vào Kazuma, cố gắng lý giải cho tất cả những gì đang xảy ra. "Tại sao anh lại làm như vậy với em? Đâu phải chúng ta đã hòa mình vào đêm hôm đó một cách đắm say, ngọt ngào?" Cô gái trẻ hỏi, biểu lộ sự ngạc nhiên cùng sự chấp nhận vô điều kiện. Nhưng đáp án mà cô không kịp nghĩ đến, chỉ từ câu "Em là của anh..." đã khiến cô khép môi, tim như nhảy lên từ hồi đập, cảm giác bị mắc kẹt giữa sự phấn khích và nỗi sợ hãi không làm nổi bật nổi bật. Kazuma mỉm cười nhẹ, uyển chuyển đưa tay vuốt nhẹ mái tóc xanh mát của Ayano. "Vì anh đã quyết định, rằng em sẽ không rời xa anh, Ayano ơi." Lời nói ngân nga trong căn phòng nhỏ, mà từ giờ đây, đã trở thành nhà tạm giam của tình yêu đầy nguy hiểm.