Trên con đường gập ghềnh đầy rẫy nguy hiểm, Tô Lâm đối mặt với đếch tử mình mà không hề biết mình sẽ làm gì. Ánh mắt sắc bén của hắn dần chuyển sang ánh sáng mạnh mẽ, những bước đi mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Trước ánh nhìn kinh ngạc của kẻ địch, Tô Lâm khẽ mỉm cười rồi nói:
"Thánh linh không sinh ra từ sự hoàn hảo, mà là từ lòng kiên định và dũng cảm trong từng hành động. Và tôi đã chọn con đường của mình, không phải vì danh vọng hay quyền lực, mà vì bình yên cho nhân dân!"
Những từ ngữ của Tô Lâm vang lên như tiếng chuông ngân vang giữa căn cứ địch, làm không ít người phải giật mình. Không phải vì uy lực hay sức mạnh, mà bản chất thực sự của một thánh linh nằm ẩn sau đôi mắt trái tim nhân từ của hắn.
Trận chiến bắt đầu, nhưng không còn là cuộc đấu giữa kẻ "xấu" và kẻ "thiện". Đó là một cuộc đối đầu giữa lòng can đảm và sự tận thế, giữa tâm hồn tư lựa và sức mạch siêu nhiên. Tô Lâm đã chứng minh cho mọi người thấy rằng, ngay cả kẻ từng mắc sai lầm nhất cũng có thể trở thành nguồn sáng và hy vọng cho thế giới.