Trong vương cung rộng lớn, ánh nến lần lữa nhấp nhô, chiếu sáng khắp căn phòng lạnh lẽo. Thái hậu Lệ Nghi đứng trước gương, những đường nét trên khuôn mặt trắng bệch phản ánh ánh sáng trái chiều. Bước chân đều đặn, cử chỉ tinh tế, cô phản chiếu được hình ảnh của một người phụ nữ quyền quý, kiêu sa. Nhưng sau ánh sáng lung linh ấy là bóng tối chôn vùi bí mật mà cô không thể nói ra.
"Thái hậu, bá vương yến tiệc đã sắp xong, xin Thái hậu nghỉ ngơi sớm," một tiếng nói từ phía sau vang lên, đánh thức Lệ Nghi khỏi suy tư. Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trung niên đứng phía sau, người đã dành cả cuộc đời mình để phục vụ triều đình.
"Quỳ," Lệ Nghi chỉ bằng một cử chỉ nhẹ, rồi lẳng lặng rời khỏi phòng, để lại người phụ nữ đứng đó với sự bối rối trong ánh mắt. Trong bóng tối, Lệ Nghi tự hỏi bản thân mình rằng liệu mình có thể giữ bí mật này mãi mãi, hay sẽ có một ngày tất cả sự thật được vén màn, khiến cô phải đối mặt với hậu quả của quyết định xuyên không này.