Hiro ngồi trong phòng, ôm lấy đầu gối với biểu cảm lạnh lùng. Anh nhìn vào chiếc thẻ nhớ mà Tadashi để lại và một lần nữa, cảm giác hối tiếc trào dâng trong lòng. Baymax - người máy đáng yêu với hình dáng tròn trịa - đến bên cạnh và không ngần ngại khẽ vuốt nhẹ lưng Hiro. "Biểu hiện của bạn cho thấy sự buồn chán và áy náy, Hiro. Tôi muốn giúp bạn."
Hiro nhỏ nhẹ cười, mắt ấm áp nhìn Baymax. "Cảm ơn, Baymax. Nhưng không có gì giúp được bây giờ." Anh quay đi, giấu kín nước mắt của mình.
Nhưng Baymax không từ bỏ. Với sự chăm sóc và ân cần, anh dần thấu hiểu được nỗi lòng đau của Hiro. Đến một ngày, khi Baymax đưa ra một thông điệp từ Tadashi không ai ngờ đến, cuộc sống của Hiro bắt đầu thay đổi.
Sự hiểu biết, lòng trắc ẩn, và hành động đầy tính nhân văn cuối cùng mở ra một khía cạnh mới, tạo nên một tình thân đầy ý nghĩa giữa Hiro và Baymax. Đó không chỉ là một mối quan hệ chủ và người máy, mà còn là sự kết nối sâu sắc giữa hai con người với tình cảm chân thật không thể nào phai mờ.