Trên cánh cửa mở ra, ánh sáng mặt trăng nhấp nháy như lời nguyền thề với Bastian. Anh đứng đó, chiếc vòng cưới trên tay như một gánh nặng đè nặng trái tim u sầu. Odette bước vào, ánh sáng nến cuộn cuộn nhấp nhô trên khuôn mặt nàng công chúa bí ẩn. "Hợp đồng chỉ là một trò chơi, chúng ta đều biết," Odette thốt lên, giọng điệu lạnh lùng nung nấu trong giọt sương mờ.
Nhưng trước khi câu chuyện bước sang chương mới, một hồi chuông ngân nga rền vang. Bastian quay đầu, và từ bóng tối hiện ra một hình bóng đầy ác ý. "Chờ đã lâu rồi," giọng nói ẩn chứa sự định rõ của người đàn ông đó, tiếng cười tà mị vang vọng khắp phòng.
Quá khứ dần hé mở những bí ẩn kinh hoàng. Mỗi bước đi, mỗi lời nói, mỗi hành động, tất cả đều như một khúc hát mê hoặc với mục tiêu cuối cùng – tàn sát. Bastian và Odette phải đấu tranh trước thách thức cuối cùng trong cuộc song nguy nga như cánh cửa định mệnh mở ra.
Và khi màn kịch kết thúc, người hạ gục không phải là bóng tối từ khuôn mặt rợn người dưới ánh nến dập dờn. Bastian và Odette đã hiểu được, tình yêu và sự hy sinh mới thật sự là phép màu, trong bóng tối hay ánh sáng, mà họ chưa hề biết đến.