Trong một buổi tối u ám, cơn mưa phùn rơi nhè nhẹ trên phố Ginza tấp nập. Sasakura Ryu, người đã từng lưu lạc khắp nơi để tìm kiếm "nghệ thuật truyền cảm" giữa những ly rượu, đang đứng phía sau quầy bar Eden Hall. Ánh đèn lờ mờ phản chiếu trên khuôn mặt nhàn nhạt của anh, đôi mắt sáng lên như pha lê khi nhìn thấu tâm can của mỗi khách hàng bước vào cửa.
Ở chiếc ghế ngồi cuối cùng, một phụ nữ trẻ khóc lóc trong tiếng gọi điện thoại, đau khổ từ một mối tình tan vỡ. Nhìn thấy điều đó, Ryu nhẹ nhàng đổ đầy một ly whisky nâu mờ và đặt trước mặt cô gái. "Ly rượu này sẽ không làm tan chảy nỗi đau, nhưng nó sẽ giúp em tìm ra sự mạnh mẽ từ bên trong," anh nói với bản lãnh và sự hiểu biết sâu sắc.
Dần dần, cô gái nhìn thấu sự đau khổ và mất mát của mình, nhận ra rằng hạnh phúc không thể dựa vào một người khác. Cô đặt ly rượu xuống, tự nhủ với lòng mình rằng sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, không phụ thuộc vào ai khác.
Và từ đó, Eden Hall không chỉ là nơi những ly rượu được rót, mà còn là nơi thấu hiểu, chia sẻ và giúp đỡ. Ryu, với trái tim ấm áp và tri thức vô tận về cuộc sống, đã tạo nên một không gian lý tưởng để mọi người học hỏi, trưởng thành và tìm thấy chính họ. Đó mới thực sự là "nghệ thuật truyền cảm" mà Ryu đã tìm kiếm suốt bao năm qua.