Trận chiến giữa Thiên Lang và Hỏa Kiếm dường như đang đạt đến điểm cao điểm. Cả hai đối thủ đều đánh mạnh và quyết liệt, tạo nên những bức tường băng và tường lửa va chạm mãnh liệt giữa bãi đấu rực lửa. Thanh kiếm băng giá của Thiên Lang phản chiếu ánh nắng mặt trời, tạo ra những tia nước băng sáng lạnh, không kém cạnh với ngọn lửa đỏ rực phát ra từ kiếm Hỏa Kiếm.
Khi cả hai phản chiếu tạo ra bức tường hỗn loạn của băng và lửa, một trận đấu trí tuệ thay cho sức mạnh bắt đầu. Thiên Lang nhìn thấy một khe hở nhỏ trên tường lửa và không do dự, anh liền tận dụng cơ hội này. Tiến thẳng vào kẻ thù, không để Hỏa Kiếm có cơ hội phản công.
Hỏa Kiếm bất ngờ trước sự mạnh mẽ và sáng suốt của Thiên Lang, nhưng rồi anh cũng cười gian trá: "Rất khôn ngoan, Thiên Lang. Nhưng liệu bạn có thể chống lại sức mạnh cuối cùng của Hỏa Đạo không?"
Trái tim anh đập mạnh, bốn phía bao quanh bắt đầu nổ ra ngọn lửa chói lòa, to lớn hơn bất kỳ thứ gì từ trước đến nay. Thiên Lang nhìn thấy nguy cơ, nhưng tâm trí anh vẫn bình tĩnh. Anh biết đây không chỉ là trận chiến về sức mạnh, mà còn là về lòng kiên trì và lòng dũng cảm trước thử thách.
Với toàn bộ tâm hồn và sức mạnh, Thiên Lang bước lên trước mặt ngọn lửa hùng hậu, tay cầm thanh kiếm băng giá chống đỡ. "Chúng ta sẽ thấy ai thực sự mạnh mẽ hơn, Hỏa Kiếm," anh gầm lên, ánh nắng phản chiếu từ kiếm băng giá, tiếp tục chiến đấu cho tương lai của Băng Vương.