Trong ánh hoàng hôn tím lịm, Asaki ngồi một mình trên sân thượng của trường, hơi thuốc lá cuộn tròn quanh cô như một lớp vỏ bảo vệ. Bước chân người khác vang lên từ phía sau, cô quay đầu chỉ để bắt gặp ánh mắt sáng lên nhưng cũng rơi vào sự im lặng của chàng lính cứu hỏa đang đứng trước mặt cô. Anh ấy nhìn cô với ánh mắt đắm chìm, mặt nở nụ cười ấm áp như mặt trời đang mọc sau bộ đồ phòng cháy.
"Asaki, đừng làm những việc nguy hiểm như vậy nữa," anh ấy nói, giọng nói vừa dịu dàng vừa quyết đoán. "Tại sao một cô gái xinh đẹp như em lại tự hủy hoại bản thân thế này?"
Lo lắng trong tiếng nói của chàng lính cứu hỏa khiến trái tim của Asaki xao xuyến. Dần dần, cô hiểu ra rằng, chính anh là ngọn lửa sáng soi con đường tối tăm của cuộc đời cô. Trải qua biết bao sóng gió, Asaki và chàng lính cứu hỏa đã cùng nhau vượt qua mọi thử thách, tìm thấy niềm tin và tình yêu chân thực giữa những khó khăn và hy vọng mới.
Tình yêu của họ như một chiếc áo choàng bảo vệ, ôm lấy nhau trong từng cơn bão giông. Và từ đó, Asaki biết rằng, dù cuộc đời có dâng trào bi thương và khó khăn, niềm tin và tình yêu sẽ luôn là ngọn đuốc về phía trước, dẫn dắt họ đi qua mọi khó khăn, bằng cái nắng ấm và cơn gió se lạnh của tình yêu không bao giờ phai mờ.