Hee-won đang đứng trước bức tường tưởng chừng không thể vượt qua. Vào đêm hôm trước, cơn mơ đẹp đã kết thúc nhưng dư âm vẫn còn đọng lại trong tâm hồn cô. Bàn tay run rẩy, cô mở chiếc hộp thử thai đang cất giữ trong tủ lạnh và đọc kết quả với ánh mắt nao lòng. Đúng như cơn ác mơ, nó giống như một lời định chế từ trời cao, đẩy cô vào vũng lầy mà cô chẳng thể thoát ra.
Hee-won không dám nghĩ, không dám tưởng tượng cuộc sống kế bên. Anh chàng trong ánh đèn mờ mịt nơi quán bar đã biến mất, để lại cô trong bóng tối không lối thoát. Cơn khát nước trong cơn say đã biến mất, thay vào đó là cái khát khao tìm kiếm câu trả lời cho tất cả.
Với một quyết định nhanh chóng hơn cả lúc gặp chuyện bên quán bar, Hee-won quyết định bước chân ra ngoài và đối mặt với định mệnh. Cô vừa hạ cánh chân xuống bậc thang khi một cơn gió ấm áp thổi qua, làm bay lên mảnh giấy thử thai cô vừa vứt. Một phần trong cô tự do, một phần còn lại vẫn bị giam cầm bởi những gánh nặng không thể vứt bỏ.
Vậy là, cuộc hành trình của Hee-won - giữa sự đau khổ và hy vọng, lạc quan và từ bỏ - bắt đầu từ đây. Nước mắt cay đắng lăn dài trên gò má, nhưng cô biết rằng, dù tương lai có như thế nào thì cô vẫn sẽ đứng lên và tiến về phía trước, bởi bên cạnh cô, là một linh hồn nho nhỏ mà cô chưa từng biết đến - "Baby đến rồi!".