Trên con đường đến Đao Kiếm Phong, Phi Kinh và Dịch Sở không ngờ rằng họ sẽ gặp phải một thách thức khác, không phải từ Bá Đao Vô Địch hay Thiên Đạo Kiếm Tà, mà từ một băng cướp hung ác đang hoành hành trên địa bàn. Đứng trước mặt của băng cướp đó, Phi Kinh và Dịch Sở không có cách nào trốn tránh. Dường như số phận đã sắp đặt cho họ một thử thách khác, một cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm và không thể lường trước.
Thủ lĩnh của băng cướp, một gã tàn bạo với ánh mắt lạnh lùng, đưa ra một đề nghị: "Hãy đầu hàng và trở thành tay cướp của ta, hoặc... chết!" Phi Kinh không hề nao núng trước sự đe dọa, anh nhếch môi cười cay đắng và nói: "Chỉ có những kẻ yếu đuối mới phải dựa vào sự đe dọa để tồn tại, còn chúng ta, là những con người mạnh mẽ, không bao giờ khuất phục trước sự hung ác."
Dịch Sở, từng là kẻ lừa đảo giỏi nhất trên giang hồ, bỗng nhiên hiện ra một nụ cười tinh quái. "Sự hung ác của bác chỉ làm tăng thêm sức mạnh của chúng tôi, không lẽ bác không muốn thử sức với đôi tay của hai tên đạo tặc như chúng tôi sao?" Đoàn cướp lúng túng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Với sự đoàn kết và sự thông minh, Phi Kinh và Dịch Sở đã lật ngược tình thế, biến những kẻ hung ác trở thành con mồi của mình. Chúng đã chứng minh rằng, đôi khi, không chỉ bằng võ công mà tinh thần và trí tuệ mới là yếu tố quyết định chiến thắng trên con đường hiểm nguy của giang hồ.