Trên những con phố vắng vẻ của thành phố bị bỏ hoang, Duenan Knute và cyborg Briareos bước đi đầy cô đơn. Ánh nắng mặt trời bạt ngào từ hàng cây úa tàn, toát lên vẻ hoang tàn của một thế giới tan hoang sau cuộc chiến. Duenan nhìn chằm chằm vào dáng vẻ lạnh lùng của Briareos, nhận ra anh không còn là người bạn quen thuộc nữa. "Anh biến mất từ khi nào?" Cô hỏi, giọng nói run lên. Briareos quay đầu nhìn cô bằng đôi mắt lạnh lùng của một cỗ máy, "Từ sau trận chiến cuối cùng, khi linh hồn này biến mất và thể xác này chỉ còn là một vũ khí không tâm hồn." Duenan không tin vào điều mình nghe thấy, nhưng nhìn vào ánh mắt của Briareos, cô hiểu rằng đây không còn là người bạn của mình nữa. "Tôi phải làm gì để có lại anh như ngày xưa?" Duenan khóc thét, nhưng Briareos chỉ im lặng rời đi, để lại bóng dáng vô hồn lặng lẽ giữa cánh đồng hoang vắng.