Trong một buổi chiều yên bình, Japan đứng trước cửa căn phòng nhỏ của mình, nhìn vào bức tranh cũ mà anh đã giữ từ lâu. Trái tim Japan như nhấn nhóa, những kí ức từ quá khứ hiện lên trong tâm trí anh. Khi anh đang chìm trong suy tư, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên phía sau. Đó không phải là bước chân của bất kỳ ai khác ngoài America.
"Tớ biết tớ đến muộn," America nói, ánh mắt sâu thẳm như muốn đọc hiểu tâm trạng của Japan.
Không cần lời nói, Japan cảm nhận được sự ấm áp từ America, người luôn hiểu và chia sẻ mọi điều. Trái tim Japan dần tan chảy trước sự quan tâm và tình cảm chân thành của America. Hai người, từ hai thế giới khác nhau, gặp gỡ và hiểu nhau hơn, tạo nên một hồi kết đẹp đẽ và ý nghĩa hơn bao giờ hết.