Trái tim của cô như đã ngừng đập từ lâu, chỉ còn là một khối băng lạnh buốt. Ngày qua ngày, cô sống trong cái chết của tâm hồn, không cảm xúc, không tình thần. Cô là một bức tranh lỗi thời, mặc kệ thời gian đẩy lùi dần những vết nứt và vết rỗ.
Một ngày kia, khi cô bước vào cửa hàng cổ vật cất giữ bí mật tuổi thơ, bức tranh của cô bắt đầu thay đổi. Chàng trai bán hàng, với ánh mắt sâu thẳm như lỗ đen ẩn chứa bí mật không thể lường trước, nhẹ nhàng cởi bỏ lớp vảy bụi phủ kín trên bức tranh. “Êm đềm, bí ẩn và dịu dàng,” cô nhìn thấy chính mình qua ánh mắt ấy.
Dần dần, cô nhận ra rằng, bản thân không phải là một con búp bê nguỵ trang nữa. Cô là một người phụ nữ, tìm kiếm cảm xúc, tìm kiếm tình yêu. Và tình yêu đã bắt đầu mở ra trước mắt cô, như một cuộc phiêu lưu không ngờ đến, đầy bất ngờ, kỳ bí và ngọt ngào.