Trận chiến đêm tối giữa Paragon và Callum Finney bắt đầu nảy lửa trong căn nhà bỏ hoang. Ánh đèn hoang tàn phản chiếu trên khuôn mặt đầy vết sẹo của Paragon, khi anh cố gắng chống đỡ những cú đấm mạnh mẽ từ tên tội phạm đáng gờm. "Anh nghĩ anh có thể thách thức tôi à?" Callum Finney cười khẽ, gương mặt ngao ngán. "Hãy làm theo ý tôi, hoặc thế giới của anh sẽ tan rã."
Sức mạnh siêu nhiên của Paragon dường như không còn hiệu quả trước kẻ địch đầy quyết tâm. Nhưng bất ngờ, khi Callum đang chuẩn bị tung đòn kết liễu, Paragon liền nhảy lên, vụt một cú đấm vào bụng tên tội phạm. Callum gục ngã, hơi thở gấp gáp. "Tại sao, Paragon? Tại sao anh lại chống lại tôi?" Callum nghiên cứu.
Paragon cười lạnh, ánh mắt sáng lên ánh lửa biển, "Tôi không phải là kẻ phản diện, Callum. Và tôi sẽ không để bất kỳ ai lợi dụng được sức mạnh của tôi. Đã đến lúc tôi tự quyết định số phận của mình." Với câu nói đó, Paragon rời đi, để lại Callum bóc mẽ trong bóng tối, với sự hoang mang và tò mò về danh tính thực sự của siêu anh hùng kỳ lạ này.