Sawako đau lòng nhìn theo hình bóng Kazehaya xa xăm, biến mất vào đám đông sinh viên ồn ào. Cô giữ nguyên nụ cười nhạt nhòa trên môi, nhưng trong lòng, cảm xúc uất ức dâng trào. "Anh đã cho em biết bao thứ đầu tiên...", Sawako thì thầm với chính mình, nhưng nỗi buồn không thể nào kìm nén. Cô quyết định bước lên bục giảng, trong ồn ào của sân trường, cô mở toang giọng nói: "Kazehaya, em yêu anh!". Sự im lặng bỗng trở nên đọng lại, cả trường đổ dồn ánh nhìn về cô gái nhút nhát. Kazehaya quay lại, ánh mắt ngạc nhiên nhưng ấm áp của anh khiến Sawako tin rằng mình đã đúng. Nhưng lúc cô nhắm mắt chuẩn bị nghe câu trả lời, bỗng nhiên một cô gái xinh đẹp bước đến và ôm Kazehaya. "Xin lỗi, tôi đã muốn nói với anh từ lâu. Chúng ta hẹn hò nhé!" - cô gái kia cười tươi. Sự sốc tột cùng khiến Sawako không thể tin vào mắt mình, cô tự hỏi, liệu tình yêu của mình có đủ mãnh liệt để đối phó với sự xuất hiện đột ngột của đối thủ hiếu kỳ...