Ánh nắng chiều long lanh phủ lên hòn đảo Aoshima, tạo ra những bóng cây dài trên con đường mòn dẫn đến ngôi trường trung học nhỏ xinh. Tatsumi bước đi trên bờ biển, cảm nhận cảm giác lạ lẫm lan tỏa trong không khí.
Khi tiếng chào từ khu rừng gần đó vọng lên, anh quay đầu nhìn, nhưng không thấy bất kỳ bóng người nào. Đây không phải là lần đầu anh nghe những tiếng nói không rõ nguồn gốc từ bên trong rừng kỳ bí này.
Mỗi ngày, những sự kiện lạ lùng cứ lần lượt xuất hiện quanh Tatsumi. Những đám mây trắng trải qua trời bỗng phát ra những âm nhạc lạ mắt, những bức tranh tự vẽ trên cát dần hiện ra trước mắt anh. Tất cả những điều này khiến anh cảm thấy như đang lạc vào một thế giới khác, mơ hồ và không thể lý giải.
Khi bí mật về ngôi trường và về chính bản thân anh dần được hé mở, Tatsumi nhận ra rằng anh phải đối diện với quá khứ và sự thật đau thương mà anh đã từng cố gắng lãng quên. Âm thanh của bầu trời không chỉ là một lời kêu gọi, mà còn là cuộc hành trình đầy kỳ bí giữa thế giới hiện thực và siêu giác quan, để tìm ra câu trả lời cuối cùng cho những bí ẩn kì lạ đang đan xen trong cuộc đời của anh.