Trên con đường phủ đầy bụi vàng, bước chân của Minh Nguyệt vẫn nhẹ nhàng di chuyển, nhưng ánh mắt xanh trong veo lại đeo bám theo mỗi bước đi của cô, như thấu hiểu mọi suy tư trong lòng. Khung cảnh hoàng hôn rực rỡ dần nhạt dần trong tầm mắt, khi bóng tối bao phủ không gian. Đột nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua, làm tung tóe mái tóc dài xoan của cô, và từ bóng tối bên cạnh một hình bóng hiện lên, nổi lên như hồn ma trong truyền thuyết.
"Hế lô, cô gái xinh đẹp," giọng nói vang lên, hòa quyện cùng hơi thở lạnh lẽo lưng chừng. Minh Nguyệt đột nhiên run lên, giọng nói bất an: "Ai... ai đó ở đó sao?". Phía trước, một bóng hình xa xa hiện lên, ánh đèn xanh lờ mờ lung lay giữa bức tối.
"Quân Hàm, anh đang làm gì ở đây?". Minh Nguyệt lặng lẽ tự hỏi, ánh mắt nhấp nhô giữa sự kinh ngạc và hoài nghi. Bí mật sẽ được vén màn, cuộc sống của cô gái tưởng chừng bình thường bắt đầu chìm vào mê cung đen tối của bí ẩn và nguy hiểm, từ lúc này, con đường của cô đã rẽ sang một hướng hoàn toàn mới, một hướng chứa đựng bao âm mưu và tình tiết khó lường...