Trên đỉnh núi đá ngắt ngưởt, ánh mặt trăng lạnh lẽo soi sáng cả vùng trời đêm u tối. Triệu Mộng Lâm đứng đó, ánh mắt rưng rưng nhìn xuống dưới, trái tim nàng đau xé vì những kiếp người cay đắng. Cô đơn giữa cả biển người, nàng là một ánh sao lạc lối, mơ hồ và không rõ đường đi.
Nhưng rồi, một bóng hình hiện lên từ đêm tối, một vị tiên tôn xuất hiện giữa không gian hùng vĩ. Ánh sáng pha lẫn bóng tối, hòa quyện tạo nên một bức tranh huyền bí đầy mê hoặc. Tiên tôn kia cất tiếng nói, giọng điệu như ngàn tiếng chuông trong lòng núi, lan toả sức mạnh không thể cưỡng lại.
"Triệu Mộng Lâm, ngươi không phải là phế vật, ngươi là ái nữ thượng thiên, nắm giữ linh hồn thần bí. Hãy mở lòng, hãy mở cánh cửa tinh thần, để ta dẫn dắt ngươi bước trên con đường tu luyện!"
Ánh mắt nàng chợt sáng lên, khẽ run sợ hãi xen lẫn hy vọng. Ngày mai, một chương mới sẽ mở ra, và Triệu Mộng Lâm sẽ không còn là cô đơn nữa, mà là người con gái mạnh mẽ, kiên cường, và sẵn sàng đối mặt với bất cứ thử thách nào để bảo vệ người nàng yêu quý!