Trận chiến giữa Scipio và Hannibal đang đi vào hồi kết, hai đối thủ giao bước quyết liệt trên mảnh đất chiến trường nhuốm máu. Mỗi bước đi của họ đều vẽ nên những vệt lửa cuồng nộ phía sau, những tia sáng chói lọi vẫn vương vấn trong không gian âm u. Scipio, với ánh mắt sáng lạn của một người lính kiên cường, lại nhìn thấu tâm hồn không đợi chờ Hannibal đẩy ra tận cùng cô đơn.
Trái tim của Hannibal, vốn trống rỗng, lần nữa gợi nhớ về quá khứ đau buồn và vô nghĩa. Hắn không chỉ tìm kiếm chiến thắng, mà còn là một điểm tự lựa chọn cho cuộc sống vô vị. Ngược lại, Scipio, người tràn đầy niềm tin vào tương lai của La Mã, phải đối mặt với những bóng tối bên trong, những nỗi sợ hãi và ám ảnh vô hạn.
Với ánh đèn lửa cuồng nộ vẫn lung linh trong mắt họ, họ đồng lòng tiến về phía trận chiến cuối cùng. Hai đường thẳng song song cuối cùng có thể gặp nhau tại đỉnh cao của cuộc sống, nơi mà sự sống và cái chết không còn là nguyên lý không thể thay đổi. liệu Scipio và Hannibal có thể cùng vượt qua ranh giới của tinh thần và thời gian, hay mãi mãi chỉ là những kẻ lính đầy hận thù trên bộ mặt chiến trường đỏ lửa?